Giống như việc hắn không thể hiểu được sư phụ không quá coi trọng mạng người, Tạ Vọng cũng có chút chướng mắt tiểu đồ đệ mềm lòng.
Chỉ có điều hắn thực sự yêu quý Mục Tinh, chút khuyết điểm nhỏ như vậy, cũng không coi là chuyện to tát.
Mục Tinh uyển chuyển nói: “Cũng không đến mức ngươi chết ta sống.”
Tạ Vọng từ chối cho ý kiến, lại hỏi: “Thừa Ân Hầu phủ tìm ngươi gây phiền phức là vì vị thiếu gia giả kia?”
Mục Tinh gật gật đầu: “Người nhà kia máu lạnh lại ngu xuẩn, ta thật sự rất khó lý giải bọn họ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây