Có đôi khi buổi tối nàng tỉnh lại, nhìn thấy Tiểu Bảo ngoan ngoãn ngủ bên cạnh, đều không nhịn được mà cảm thấy sợ hãi, nếu là năm đó, mình thật sự hạ quyết tâm ném Tiểu Bảo đi, cũng không biết đứa nhỏ này sẽ phải chịu đau đớn lớn đến mức nào.
Cũng may Tiểu Bảo mặc dù từ nhỏ ốm đau không ít cũng an toàn nuôi dưỡng đến ba tuổi, thân thể nhìn cũng tốt hơn không ít.
Nếu vị Tạ lão tiên sinh này thật có thể trị hết bệnh của Tiểu Bảo, vậy thì thật sự chính là ông trời phù hộ!
Trương thị dựa theo lời Tạ lão tiên sinh nói, cắt phiến mỏng sâm trăm năm kia, để Mục đại nương mỗi canh giờ cho lão tiên sinh ngậm một phiến. Sau đó cầm túi và tờ giấy mà Mục tiên sinh viết trong phòng, lập tức cử người đi tiệm thuốc trong huyện thành mua thuốc.
Mục Đại Trụ buổi tối trở về, nghe nói việc này. Nam nhân từ trước đến nay trầm mặc cũng không nói gì, chỉ yên lặng từ trong tay Trương thị tiếp nhận công việc đi huyện thành mua thuốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây