“Em nào nỡ lòng.” Tống Tịnh Huyên nở nụ cười dịu dàng, thu tay về, sau đó kinh ngạc hỏi:
“Anh phát hiện ra em bằng cách nào?”
Tu vi võ học của cô tăng mạnh, hơn nữa lúc theo dõi cũng rất cẩn thận, theo lý thuyết sẽ không bị Vương Chấn Hưng phát hiện.
“Có lẽ là tâm linh tương thông, em ở gần anh trong một khoảng cách nhất định, anh có thể cảm nhận được em.” Đương nhiên, Vương Chấn Hưng không thể nói ra chuyện mình có khả năng thấu thị.
Tống Tịnh Huyên đương nhiên không tin câu trả lời này, nhưng rất biết điều không hỏi thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây