“Chỉ cần cha tôi không sao, tôi sẽ không còn gì phải cố kỵ nữa, cùng lắm thì chết là hết.” Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Chân Mịch lộ ra vẻ kiên quyết.
“Không cần kích động như vậy, tôi...” Vương Chấn Hưng đang nói thì nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
“Có người đến rồi.” Chân Mịch nghe một lúc, sau đó nói tiếp: “Là giọng của chị La Dịch.”
“Hỏng rồi, chắc chắn là lúc tôi leo tường, vô tình bị người ta nhìn thấy.” Vương Chấn Hưng lộ vẻ lo lắng.
Thực tế với thân thủ của hắn, lẻn vào đây sao có thể bị người ta phát hiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây