“Trúc Huyên…”, Diệp Duệ Minh không đành lòng nhìn Lạc Trúc Huyên lạnh nhạt với mình như vậy, bèn tiến lại gần cô. Ông ta muốn nói hết nỗi khổ tâm của mình cho cô, muốn nhận được sự tha thứ của cô.
Nhưng ngay lúc ấy, tiếng bước chân lại vang lên từ phía sau. Là Khổng Nguyệt, vợ lẽ của Diệp Duệ Minh. Khổng Nguyệt chưa đến ba mươi tuổi, cũng được coi là mỹ nhân, nhưng khi đứng cạnh Lạc Trúc Huyên, cô ta lại trở nên nhạt nhòa.
“Chị thật là nhàn nhã”, Khổng Nguyệt cười nói, tay nhẹ nhàng khoác lấy cánh tay Diệp Duệ Minh.
Lạc Trúc Huyên nhìn cử chỉ thân mật của Khổng Nguyệt, trong lòng không một gợn sóng. Sự nghi ngờ kéo dài của Diệp Duệ Minh khiến cô hoàn toàn tuyệt vọng, không còn chút hy vọng nào nữa.
Diệp Duệ Minh cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của Lạc Trúc Huyên, lòng đau như cắt, muốn gỡ tay Khổng Nguyệt ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây