“Nghe nói những lính đánh thuê đỉnh cao kia, trong vòng bảy bước không sợ súng đạn. Bây giờ tôi cách anh mười bước, anh đã ra tay trước khi tôi kịp phản ứng, chứng tỏ anh còn lợi hại hơn cả Thẩm Phong!”
Thẩm Duyệt lùi lại một đoạn, rút súng ra, mở chốt an toàn chĩa vào Vương Chấn Hưng.
Vương Chấn Hưng giật khóe miệng: “Cô... cô điên rồi?!”
“Tôi sắp bắn đây, anh chuẩn bị đi.” Thẩm Duyệt nghiêm mặt nói.
Vương Chấn Hưng nhìn cô vài giây, xác định cô không phải đang nói đùa, đành bất đắc dĩ nói: “Được rồi, tôi thừa nhận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây