Vương Chấn Hưng phục hồi trạng thái bình thường, sau đó giả vờ mệt mỏi nghỉ ngơi.
Mộ Linh Nhi chờ bên cạnh, chăm chú nhìn Vương Chấn Hưng, cảm giác lạ lẫm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, nghiên cứu một hồi.
Cho đến khi Vương Chấn Hưng tỉnh lại, hai người mới đi ra khỏi phòng.
Nói đơn giản, thực ra Vương Chấn Hưng đã được lợi, Mộ Linh Nhi không hề tổn thất gì.
“Vậy... em nói phải làm sao?” Vương Chấn Hưng không vạch trần Mộ Linh Nhi, theo lời cô hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây