“Dì con, còn có một người bạn của dì con, hiện tại đều ở cùng anh ta.” Diệp Quân Lâm đau lòng nói.
Mộ Linh Nhi cau mày, quay sang nhìn Vương Chấn Hưng.
Diệp Quân Lâm cười khẩy, muốn xem Vương Chấn Hưng ứng phó thế nào.
Vương Chấn Hưng sắc mặt như thường, không hề hoảng loạn: “Tôi có thể hưởng tề nhân chi phúc, chẳng phải cũng nhờ cậu sao? Nếu không phải cậu ám toán tôi, chuyện cũng sẽ không biến thành như vậy.”
“Chuyện gì vậy?” Mộ Linh Nhi nghe như lọt vào sương mù.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây