Đêm dần qua, ánh sáng le lói xuất hiện nơi chân trời.
“Sắp bình minh rồi, ông xã dậy thôi...” Chu Ngưng Nhiên nhẹ nhàng lay vai Vương Chấn Hưng. Nơi này không phải nhà của cô, mà là căn hộ của Phương Uyển Tình. Nếu để Phương Uyển Tình biết được chuyện này, hẳn là sẽ rất khó xử.
Vương Chấn Hưng mở mắt, len lén đi đến phòng ngủ của Phương Uyển Tình, đánh thức cô dậy. Phương Uyển Tình tối qua trằn trọc mãi mới ngủ được, giấc ngủ chập chờn khiến cô mệt mỏi rã rời.
Cô không giống Vương Chấn Hưng, chỉ ngủ một lúc, căn bản không đủ giấc, đầu óc vẫn còn mơ màng. Bước vào phòng tắm, Phương Uyển Tình vốc nước lạnh rửa mặt, cơ thể run lên vì lạnh, tinh thần cũng tỉnh táo hơn đôi chút.
“Chào buổi sáng, tối qua ngủ ngon chứ?” Phương Uyển Tình nhẹ nhàng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây