Phương Uyển Tình sửng sốt, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút lại cảm thấy có lý. Hơn nữa, thân phận của Vương Chấn Hưng vốn dĩ không đơn giản, không phải ai cũng dám động vào.
“Mình đi nói chuyện với anh ấy, xem ý anh ấy thế nào.” Phương Uyển Tình nói với Chu Ngưng Nhiên, sau đó soi gương chỉnh trang lại mái tóc, bước ra khỏi phòng.
Đi dọc hành lang một đoạn, cô dừng lại trước một căn phòng, nhẹ nhàng gõ cửa.
“Cửa không khóa, vào đi.” Giọng nói của Vương Chấn Hưng truyền ra từ bên trong.
Trong phòng, Vương Chấn Hưng đang chống đẩy với cánh tay trần. Cơ bắp hoàn mỹ trên cơ thể anh, tựa như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ, vô cùng đẹp mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây