“Không được, tiền tôi nhất định phải đền cho anh, nhưng có thể hoãn lại một thời gian được không?” Thẩm Duyệt nói.
“Thật sự không cần đâu, nếu không thế này đi, khi nào rảnh cô mời tôi ăn cơm, coi như là cảm ơn tôi.” Vương Chấn Hưng nói.
“Được!” Thẩm Duyệt gật đầu.
“Tên lái xe nguy hiểm kia, cô biết hắn tên gì không?” Vương Chấn Hưng hỏi.
“Không biết, nhưng hắn có nói là họ hàng với tôi, chắc là cùng họ với tôi.” Thẩm Duyệt cảm thấy không cần giấu diếm, thẳng thắn trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây