“Công ty có chút việc trì hoãn, tôi không đến muộn chứ?” Vương Chấn Hưng đi về phía Từ Vân Vận, nói .
“Không có không có, Lễ khai máy còn mấy tiếng nữa, hơn nữa còn có người chưa đến.” Từ Vân Vận cười giải thích.
“Vậy thì tốt.” Vương Chấn Hưng gật đầu, ánh mắt thoáng nhìn thấy Diệp Quân Lâm lạnh mặt, ngừng trêu chọc, đột nhiên nhẹ giọng nói với Từ Vân Vận: “Đừng nhúc nhích, trên mặt cô có đồ vật.”
Vương Chấn Hưng nói xong, chậm rãi đưa tay về phía khuôn mặt trắng nõn của Từ Vân Vận.
“Ah, gì thế?” Từ Vân Vận ngẩn người, cứng ngắc không nhúc nhích, để cho anh chạm vào mặt mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây