Chứng kiến cảnh tượng ấy, tình cảm trong lòng Sở Thần tan biến, thay vào đó là cơn phẫn nộ tột cùng xen lẫn chút nhẹ nhõm.
Suốt ba năm yêu đương, anh chưa từng nắm tay Tiểu Vân, thậm chí còn phải ăn mặc tiết kiệm để dành tiền mua quà cho cô.
“Cẩu nam nữ, tụi mày cứ đợi đấy! Ông đây sớm muộn gì cũng sẽ phát đạt, đến lúc đó sẽ cho tụi mày sáng mắt !”
Nhìn đôi nam nữ kia rời đi, Sở Thần nghiến răng nghiến lợi thầm rủa trong lòng.
“Lâm Ngữ Mộng, chào buổi sáng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây