Nghe Vương Chấn Hưng quan tâm đến con trai mình như vậy, Hứa Du Nhu vô cùng cảm động, dịu dàng nói:
“Tiểu Dật là đứa trẻ không hiểu chuyện, may mà anh độ lượng, không so đo với nó. Nhưng dù sao nó cũng không phải con ruột của anh, anh không cần phải đối tốt với nó như vậy. Nếu anh thích trẻ con, em có thể... có thể sinh cho anh.”
“Sinh con rất vất vả, sao anh nỡ để em chịu khổ chứ, chuyện này để sau hãy nói.” Vương Chấn Hưng giật mình, vội vàng nói.
Hứa Du Nhu càng cảm động hơn, ánh mắt bắt đầu có chút khác lạ.
“Anh có chút việc, phải ra ngoài một chuyến. Em cứ coi đây như nhà mình, cứ tự nhiên nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây