“Con gái của bạn tôi, nói có việc gấp kêu tôi qua bàn bạc, tôi và người bạn đó quen biết nhiều năm rồi, con gái cậu ta gặp khó khăn thì tôi không thể mặc kệ được.” Vương Chấn Hưng nghiêm túc nói.
“Ừm, anh đi đi, hôm khác chúng ta cùng nhau ăn cơm.” Lâm Khả Khanh ngoan ngoãn hiểu chuyện, cũng không làm phiền, chỉ là sau khi nói xong thì hơi dẩu môi.
Vương Chấn Hưng biết ý, không phụ sự kỳ vọng, rướn đầu qua hôn cô một cái.
Mặt Lâm Khả Khanh lập tức xuất hiện một nụ cười tươi như hoa, cô hài lòng mãn nguyện thu dọn đồ đạc, cầm lấy túi xách tan làm.
Vương Chấn Hưng đợi một lát rồi mới chậm chạp rời khỏi công ty, ngồi trên chiếc Rolls-Royce Phantom đi đến nhà họ Đường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây