“Em bình tĩnh một chút, bác sĩ đã làm phẫu thuật cho em rồi, ca phẫu thuật rất thuận lợi.” Dương Nguyệt Thiền an ủi.
“Vậy đợi mắt em khỏi rồi thì có phải sẽ nhìn thấy được không?” Dương Nguyệt Minh mong chờ hỏi.
Nghe vậy, Dương Nguyệt Thiền bắt đầu do dự, không trả lời ngay.
Vương Chấn Hưng bên cạnh nói: “Lừa cậu ấy được một lúc không lừa được cậu ấy cả đời, nếu bây giờ giấu giếm sau này cậu ấy chỉ càng thêm đau khổ, không bằng để cậu ấy chấp nhận sự thật.”
Sau khi khuyên giải Dương Nguyệt Thiền một hồi, trực tiếp nói với Dương Nguyệt Minh: “Cậu mù rồi, vĩnh viễn không thể nhìn thấy được nữa, cũng không thể nhìn thấy phong cảnh đẹp đẽ, không thể nhìn thấy con người muôn hình vạn trạng, không thể xem phim, cũng không chơi game được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây