“Doãn lão nói rất đúng.” Lý Bình luôn luôn nghe lời vị đại lão vẫn luôn hết lòng giúp đỡ mình này: “Vừa hay, ta cũng muốn quay về xem Cố Phù Nhược - người vẫn luôn lợi dụng ta kia, bây giờ ra sao rồi? Hừ, với tư chất của nàng ta, bây giờ chắc vẫn còn đang lêu lổng ở ngoại môn.”
Vừa hay nhân cơ hội này quay về, để nàng ta nhìn cho rõ, nàng ta bỏ lỡ mình chính là bỏ lỡ cơ hội lớn đến mức nào?
Lưu Ly Tông vẫn rất khách sáo với Lý Bình, ít nhiều cũng phái hai đệ tử chân truyền và một trưởng lão đến tiếp đón, cũng bằng lòng cho Lý Bình thân phận trưởng lão cung phụng. Tuy rằng Lý Bình bây giờ là Động Huyền thượng phẩm, nhưng dù sao cũng không phải do Lưu Ly Tông tự mình bồi dưỡng, ít nhiều cũng có chút khoảng cách. Hơn nữa, Lưu Ly Tông bây giờ cũng không thiếu tu sĩ Động Huyền cảnh, không cần phải ra vẻ giống như những môn phái nhỏ kia.
Nhưng đối với Lý Bình, đãi ngộ như vậy vẫn hơi thấp.
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống, giả vờ như không để tâm mà trò chuyện với hai đệ tử chân truyền này về chuyện của Cố Phù Nhược, chỉ nói Cố Phù Nhược trước kia coi như là bằng hữu của hắn, không biết bây giờ Cố Phù Nhược thế nào rồi. Nếu nàng ta còn ở ngoại môn, thì không biết có thể mời đến gặp mặt hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây