“Mỗi một khoảng thời gian giới tu chân sẽ đại loạn, rất nhiều tu sĩ sẽ chết, sau đó duy trì hòa bình, rồi lại khơi mào chiến tranh, cứ lặp đi lặp lại như vậy, chưa từng có ngoại lệ.” Thu Hoài Sóc nhìn cảnh tượng trước mắt, không hề ngạc nhiên: “Trước khi ta bước vào giới tu chân, đã từng thấy cảnh tượng như vậy rồi. Hai tu sĩ vừa nói vừa cười, sau đó lại rút kiếm đánh nhau. Từ đó về sau ta liền biết, cho dù giới tu chân có hòa bình đến đâu, cũng chỉ là bọt nước ảo tưởng, chỉ cần một ngòi nổ là có thể phá vỡ lớp ngụy trang của nó.”
Thiên Nhân cảnh không thể phi thăng, đại môn phái đã bắt đầu mục nát, tu sĩ khắp nơi trục lợi, ngay cả khi tu luyện cũng không còn tu tâm, mà coi trọng việc tăng tu vi. Giới tu chân như vậy, sao có thể tốt đẹp được?
Thu Tế Từ cũng im lặng.
Bất kể là khi nào, trong thế giới quan nào, con người luôn không biết rút kinh nghiệm.
“Ta cảm nhận được có thang trời đang dần dần hình thành, chúng ta ra ngoài vừa vặn đúng lúc, đi thôi. Món quà mà chúng ta nhận được mười năm trước, cũng nên đáp lễ rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây