Người trong thôn bán yêu không hề nghi ngờ, lần lượt quỳ xuống, sau đó vây quanh Thu Tế Từ và những người khác đến căn phòng tốt nhất trong thôn, muốn đi săn mấy con yêu thú ngon nhất cho chủ nhân.
Thu Tế Từ nháy mắt với Bích Không, liền thành công được ở cùng phòng với Vân Quỳnh.
Vân Quỳnh hình như có chút luống cuống, nói mình chỉ cần một cái bồ đoàn là đủ, sẽ không làm phiền Thu Tế Từ.
“Vân tiên sinh không cần căng thẳng, ta sẽ không ăn thịt ngươi.” Thu Tế Từ vỗ vỗ bồ đoàn, ra hiệu cho Vân Quỳnh ngồi xuống, thuận miệng hỏi: “Vân tiên sinh, sao trên đường đi ngươi lại ít nói chuyện, chẳng lẽ có tâm sự gì sao?”
“Chỉ là tiền đồ mờ mịt, có chút lo lắng mà thôi.” Vân Quỳnh bình tĩnh đáp: “Nhưng bây giờ đã vào thôn rồi, trong lòng cũng yên tâm hơn không ít. Ta xin chúc mừng đạo hữu, có những bán yêu này giúp đỡ, đạo hữu như hổ mọc thêm cánh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây