Có một khách quen ngồi thẳng trước quầy rượu, nâng ly hỏi: “Em trai Đạt Dã, tìm đâu ra nữ phục vụ xinh đẹp thế đấy?”
“Sao ai cũng hỏi câu này? Tôi vừa tuyển hôm qua.” Trương Đạt Dã nghe người ta hỏi một đằng, mình trả lời một nẻo: “Bảo vệ nhà chúng tôi ngồi đây mỗi ngày cũng không thấy mấy người lũ lượt kéo đến khen. Cô ấy không đẹp à?”
“Chậc.” Người này uống một ngụm rượu, nhìn sang Artoria rồi nhỏ giọng nói: “Không giống nhau. Artoria xinh lắm chứ, nhưng mà... Thôi, cậu em không hiểu đâu.”
Hắn muốn nói là Artoria ngoại trừ có gương mặt đẹp thì muốn chỗ nào không có chỗ nấy. Đã thế phong thái cô quá ưu tú, làm cho đám người bọn họ muốn bắt chuyện cũng không dám. Nhưng Thụy Manh Manh thì khác, muốn gì có đó, thoạt nhìn còn dễ bắt nạt nữa chứ.
Nhưng hắn sợ nói cho hết lời sẽ bị đánh, chỉ có thể phanh lại cấp tốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây