Thánh Charlos hít nước mũi, tốc độ nói chậm chạp, giọng cũng rất khờ khạo: “Ta cho phép.”
“Tôi vô cùng biết ơn. Vậy mời ngài vào ghế dành cho khách quý.”
“Lần này cần phải mua một tên nô lệ cường tráng, tên này vô dụng quá.” Thánh Charlos đạp liên tục lên vai tên nô lệ.
Trên mặt thuyền trưởng không biết tên kia lộ ra vẻ mặt đau đớn, nhưng lại không dám nói gì, chỉ cắn răng tiếp tục bò từ từ về phía trước.
Tom thấy cảnh này thì sợ hãi, vô thức muốn trốn ra sau gáy của Trương Đạt Dã, hoàn toàn không nhớ mình đang tàng hình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây