Âm thanh không lớn, nhưng lại như tiếng sấm, vang vọng bên tai Liễu Kiếm Ly.
Nàng run rẩy nghiêng đầu nhìn lại, gương mặt quen thuộc, ngày đêm mong nhớ hiện rõ trong mắt.
Tần Phong mỉm cười dịu dàng, toàn thân tỏa ra ánh sáng trong trẻo. Ánh sáng ấy không chói chang như ánh mặt trời, cũng không lạnh lẽo như ánh trăng.
Nó ấm áp như gió xuân, râm ran như tiếng ve mùa hè, khiến người ta dễ chịu ấm lòng.
Thân thể gầy gò ốm yếu, dưới lớp thanh quang bao bọc, dần trở nên đầy đặn, tràn đầy sức sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây