Vừa vào thành, nhìn quanh chỉ thấy cảnh tượng phồn hoa đô hội.
Trên đường phố xe cộ tấp nập, người người đều nở nụ cười hạnh phúc.
Triển Thanh Phong dắt ngựa, đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó ghé sát Tần Phong, nhỏ giọng nói: “Tần huynh, Tuy Dương thành này sao có vẻ gì là gặp chuyện chẳng lành, ta thấy nơi này còn nhàn nhã hơn cả Phụng Thiên thành.”
Tần Phong cũng cảm thấy kỳ quái, hắn nheo mắt, thi triển Song đồng dị năng, đảo mắt nhìn quanh đám người, nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Âm thanh rao bán của các hàng quán hai bên đường không dứt bên tai, người dân dường như đều an cư lạc nghiệp, cả Tuy Dương thành trông như chốn đào nguyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây