Nhỡ đâu việc Ngô Việt dùng cuốn sách giết chết mười mấy người đã khơi dậy lòng tham của thế lực tà ác này thì sao? Hiện tại xem ra Ngô Việt muốn dùng cuốn sách giết người cần phải có đồ vật tùy thân và nghi thức, nhưng ai biết được càng về sau, thế lực này sẽ lớn mạnh đến mức nào?
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, trở ngại rõ ràng đã ập đến.
Ngay lúc ba người chuẩn bị đưa Ngô Việt đi, cửa nhà bếp đột nhiên như bị khóa chặt, không tài nào mở ra được, sau đó một con dao từ trên thớt bay lên, đâm thẳng vào Chúc Ương, cô nhanh nhẹn né tránh.
Sau đó mấy người quay đầu lại, thì thấy ba người đã chết, tên côn đồ bị bọn họ sai khiến, cô gái tóc đỏ và tên đầu đinh đã xuất hiện ở trong nhà bếp.
Bọn họ mang hình dáng lúc chết, trên trán tên côn đồ có một lỗ thủng lớn bằng đồng xu, hai bên má cô gái tóc đỏ bị rạch toạc còn rộng hơn cả miệng, tên đầu đinh vốn cao to lực lưỡng giờ đây lại gầy gò ốm yếu.
Cả người bị thiêu cháy co quắp, hai tay như móng vuốt. Ba con quỷ nhìn chằm chằm vào bọn họ với vẻ âm trầm, phát ra tiếng cười man rợ.
Có lẽ bọn họ đã mất đi ý thức của chính mình, không để ý đến Ngô Việt - kẻ đã giết chết mình, ngược lại nhắm vào ba người bọn họ, như thể bị một thế lực nào đó sai khiến, ngăn cản bọn họ rời đi.
Uông Bội đứng gần bọn chúng nhất, thấy nữ quỷ tóc đỏ muốn tóm lấy mình, cô ta liền giơ chân đá.
Nhưng cô gái đã biến thành quỷ rõ ràng khó đối phó hơn lúc còn sống rất nhiều. Nếu cô ta còn sống, với sức lực của Uông Bội, một cước có thể đá bay cô ta, nhưng bây giờ dồn hết sức lực cũng chỉ khiến cô ta loạng choạng một chút.
Chúc Ương đưa tay rút con dao phay găm bên cạnh ra, chém thẳng vào tên đầu đinh cháy đen đang lao về phía mình.
Tuy nhiên, con dao lập tức gãy làm đôi, cơ thể lẽ ra phải giòn như than củi kia lại cứng như sắt đá, khi Chúc Ương chém vào thậm chí còn tóe ra tia lửa.
Chấn động này khiến lòng bàn tay Chúc Ương tê dại, thấy đối phương sắp vồ lấy mình, cô liền giơ chân đá vào ngực cậu ta.
Lực đá của cô còn mạnh hơn của Uông Bội, quả thực đã đá lui tên đầu đinh vài bước, nhưng vẫn không ngăn cản được bước tiến của cậu ta.
Bên phía Lục Tân lại tấn công dữ dội nhất, cậu ta tóm lấy cổ tên côn đồ, vặn ngược ra sau, bẻ gãy tứ chi, thậm chí còn rảnh rỗi đá bay nữ quỷ đang định tóm lấy Uông Bội.
Nhưng ba con quỷ sau khi bị đẩy lui một đợt, lại không hề nao núng, tiếp tục xông lên.
Đặc biệt là tên bị Lục Tân vặn gãy cổ, đầu xoay một cái đã trở lại vị trí cũ, sau đó là tiếng xương khớp nối lại răng rắc vang lên từ cơ thể.
Xem ra lũ quỷ này có thể hồi phục vô hạn.
Uông Bội hoảng sợ quay người mở cửa, phát hiện cửa vẫn không nhúc nhích.
Cô ấy có chút tuyệt vọng, đây là lần đầu tiên cô ấy thực sự cảm nhận được sức mạnh của việc tăng độ khó trò chơi, chỉ ba con quỷ mới chết một, hai ngày đã khó đối phó như vậy, trong biệt thự lúc này còn có nữ quỷ có lý trí, khiến cô quá lạc quan về trò chơi này rồi.
Lúc này, Chúc Ương lại bình tĩnh lật giở cuốn sách, tìm đến một trang nào đó, sau đó “xoẹt” một tiếng xé toạc một phần trang giấy đó.
Ngay sau đó, bọn họ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ tên đầu đinh cháy đen đang ở gần Chúc Ương nhất.
Cùng lúc đó, một mảng da thịt lớn trên người cậu ta bị xé toạc, để lộ ra lớp da thịt ghê rợn bên trong.
Còn Chúc Ương lại cười toe toét đầy vui vẻ: “Hô~~, thật sự hữu dụng sao? Tôi đã nói rồi mà, ba tên rác rưởi này sao có thể mạnh mẽ như vậy sau khi chết được, chắc chắn là có điểm yếu chí mạng.”
Nói rồi, cô lại xé thêm một mảnh giấy, tên đầu đinh cháy đen lại phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Không biết nơi này có bị phong tỏa không gian hay không, bên trong ồn ào như vậy, nhưng bên ngoài vẫn không có ai vào xem thử.
Chúc Ương cũng thật biến thái, thấy tên đầu đinh kia thê thảm, cũng không cho con quỷ này được chết thống khoái, một tờ giấy cô xé mấy chục lần mới xong, mỗi lần chỉ xé một mẩu nhỏ, có thể thấy kỹ năng xé vở bài tập hồi nhỏ thành thạo đến mức nào.
Uông Bội và Ngô Việt gần như trợn mắt há hốc mồm, sợ đến toát mồ hôi lạnh khi chứng kiến Chúc Ương từng mảnh từng mảnh xé thịt trên người con quỷ cháy đen, cuối cùng chỉ còn lại một bộ xương với cái đầu cháy đen.
Đến lúc sau, tiếng kêu của con quỷ đã trở nên ngẹn ngào, chỉ còn phát ra những tiếng rên rỉ yếu ớt, đau đớn sắp chết.
Sau đó, Chúc Ương mới bước tới, giơ chân đá tung bộ xương của nó, lần này dễ dàng đá văng nó đi.
Bộ xương rơi xuống đất phát ra tiếng “ầm” vang dội, Uông Bội và Ngô Việt tận mắt nhìn thấy hai con quỷ còn lại bị tiếng động này dọa cho run rẩy.
Sau đó, thấy Chúc Ương ngẩng đầu nhìn về phía mình, hai con quỷ vừa rồi còn hung hăng lao vào, giờ phút này lại lập tức lùi lại phía sau.
Chúc Ương lại cười toe toét, trong sự run rẩy của hai con quỷ, cô lại xé thêm hai trang giấy.
Chính là trang của hai con quỷ này, vì xé cả trang nên chúng không cảm thấy đau.
Nhưng một giây sau, bọn họ thấy Chúc Ương vê vê mép giấy, ném hai tờ giấy vào chảo dầu.
Giấy gặp dầu nóng lập tức phản ứng, bị chiên giòn tan.
Hai con quỷ ngay lập tức cảm nhận được sự tra tấn đau đớn đến tận linh hồn, cái gọi là chết rồi bị ném vào chảo dầu, bọn chúng coi như được trải nghiệm trước một bước.