Ở đây, dọc theo cửa nhà, bày rất nhiều vòng hoa, còn đặc biệt mời một đội nhạc tang lễ ở nông thôn, đang hăng say thổi kèn, đánh trống, gõ chiêng, còn có một số nhạc cụ mà Chúc Ương không nhận ra.
Nhạc công đều là những người đàn ông trung niên bốn, năm mươi tuổi, đa phần đều là nghề truyền thống của gia đình, ngày thường, bọn họ làm nông, công việc thổi kèn, đánh trống trong đám tang là nghề phụ.
Nhìn vào từ cửa nhà, Chúc Ương liền nhìn thấy một linh đường được kết bằng hoa giấy màu trắng, màu vàng, ở giữa là ảnh cưới của hai “nhân vật chính” trong đám âm hôn này.
Có người đang đốt vàng mã dưới linh đường, nhưng người trong nhà lại không nhiều. Dù sao thì chuyện này, trong mắt người dân ở đây có phần hoang đường, người bình thường chỉ cảm thấy kỳ quái, trừ những người thân thích vì tình nghĩa, thì không ai muốn tham gia.
Chúc Ương nhìn ảnh cưới trên linh đường, chú rể trông là một cậu thanh niên tràn đầy sức sống, cô dâu nhỏ hơn chú rể mấy tuổi, nhìn ảnh, hình như cô bé còn chưa tốt nghiệp cấp hai, còn nhỏ hơn cả Hứa Vi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây