Động tác của cô cũng rất nhanh nhẹn, dù sao cũng được tăng cường sự nhanh nhẹn và tốc độ, cô cứ thế cắt con quỷ đó, chỉ còn lại bộ xương với cái đầu lâu.
Lúc này, cho dù con quỷ đó có sức sống mãnh liệt đến đâu cũng đã chết, Chúc Ương đá bay nó đi.
Sau đó, cô nói với đám học sinh: “Ăn đi!”
Làm sao đám học sinh dám ăn, nhưng không biết tại sao, trong lòng bọn họ lại dần dần dâng lên một cảm giác khao khát, như thể có thứ gì đó thúc đẩy bọn họ làm vậy.
Chúc Ương mỉm cười, búng tay một cái, rèm cửa trong lớp học lập tức được kéo ra, tất cả mọi người trên sân trường đều có thể nhìn thấy những thi thể treo lơ lửng, chi chít kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây