“Tao đã xem ảnh của mày rồi, mặt bánh bao, răng hô, mũi tẹt, mắt híp, nếu nữ chính mà trông như mày, thì còn gọi là phim thần tượng sao? Đó là sỉ nhục nam chính, hành hạ dạ dày người xem.”
“Cuối cùng vẫn là phải xem cái gì? Xem mặt!”
Lâm Thiến càng mắng càng hăng, cô ta giơ tay cầm radio lên, đặt mạnh lên bệ cửa sổ: “Mày thấy những cô gái như bọn tao dựa vào nhan sắc để được mọi người yêu mến, cướp mất nam thần trong mộng của tụi mày, phải không? Phì! Người ta đâu có mù, không thích người đẹp, chẳng lẽ lại thích bánh mè?”
“Những kẻ loser như tụi mày chẳng phải lúc nào cũng nghĩ là ông trời bất công sao? Ngồi ở nhà, nằm trên giường, mơ mộng hão huyền, mong chờ có ngày nam thần phát hiện ra điểm sáng trong tâm hồn của tụi mày, chợt tỉnh ngộ, đá bay đám hồ ly tinh bọn tao, một lòng một dạ với tụi mày?”
“Cứ như vậy đi, kê gối cao lên, đừng dừng lại! Trong mơ cái gì cũng có. Mày đầu tóc bù xù, quần áo bẩn thỉu, tuổi còn trẻ mà đã béo ú, còn dám tự mãn, nào nào nào, tao nói cho mày biết, những kẻ lười biếng, bẩn thỉu, không có tính tự giác lấy đâu ra tự tin cho rằng mày tốt hơn bọn tao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây