Sau khi chọn xong dưa và táo, nụ cười trên mặt mấy bà thím càng thêm rạng rỡ, chỉ thấy Chúc Ương đưa tay sờ lên bộ váy cưới kia.
Bĩu môi, cười khẩy một tiếng rồi ném bộ quần áo xuống đất, lúc này, gà vịt nuôi trong sân chạy qua, trong nháy mắt đã in mấy dấu chân lên đó.
Sắc mặt mấy bà thím thay đổi, nghe thấy Chúc Ương chế nhạo: “Tôi chưa bao giờ thấy bộ đồ cưới nào quê mùa như vậy, sao? Bây giờ cưới con gái nhà người ta chỉ cần một cái áo bông đỏ là xong à?”
“Tôi không nói đến váy cưới, có lẽ là làm khó các người, nhưng váy cưới truyền thống của chúng tôi cũng đâu đến nỗi xấu xí, nhưng mà nhìn đường kim mũi chỉ, cách phối màu này xem? Hai con vịt kia là sao?”
“Đó là uyên ương…” Một bà thím không nhịn được lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây