Bà lão ngẩng đầu lên nhìn, suýt chút nữa thì ngất xỉu. Thì ra hai bên khóe miệng của tượng phật lại bị khoét thêm một đường, kéo dài đến tận mang tai.
Nhìn con nhỏ kia xách cá nghênh ngang bỏ đi, bà lão cuối cùng cũng không nhịn được nữa, ngồi bệt xuống đất, vừa đập chân vừa gào khóc thảm thiết: “Tội lỗi! Tội lỗi quá!”
Vì bà lão này ngày nào cũng điên điên khùng khùng khắp làng, nên cho dù có làm ra chuyện gì cũng chẳng ai thấy lạ, người đi qua đường cũng lười hỏi han.
Trước khi rời đi, Chúc Ương vẫn không quên dùng vải đỏ che tượng đá lại, đám người này nào dám động vào, lại thêm bà lão lớn tuổi, lời nói lộn xộn, thế mà mấy ngày liền cũng không phát hiện ra.
Chúc Ương ném cá cho Chương Hân, hai người đi đến nhà bán thịt lợn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây