Một bức tranh sống động đầy gợi cảm bày ra trước mắt Mục Hưu Luân, nhưng khoảng cách mười vạn tám nghìn dặm khiến anh chỉ có thể nhìn mà không chạm vào được.
Anh cảm thấy mình dần trở nên nóng bức.
Chiếc điều hòa trong văn phòng không đủ mát, anh phải cởi nút áo sơ mi, kéo lỏng cà vạt. Đôi mắt anh ánh lên một tia lửa không thể che giấu.
Tô Kỷ Thời chẳng hề có ý định dừng lại đúng lúc. Mục Hưu Luân thích nhìn? Vậy để anh nhìn cho thỏa.
Cô thoải mái đi lại trong phòng, khiến anh không chịu nổi, gõ tay xuống bàn, giọng khàn khàn:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây