Thấy anh đứng bên khoanh tay, vẻ mặt như đang xem trò hay, người anh trai (con ruột của Mục phu nhân và Mục Dân Đức) tức giận lao thẳng về phía anh, định đánh anh.
“Mục Hưu Luân! Mày chỉ là một thằng cặn bã! Tao nói cho mày biết, nếu nhà họ Mục sụp đổ, mày cũng chẳng được một xu nào đâu!”
Mục Hưu Luân lùi lại một bước, nghiêng người tránh cú đấm vụng về của đối phương.
“Tôi nghĩ anh đã hiểu lầm một điều.” Anh nhướn mày, giọng điềm nhiên, “Từ ngày tôi bước chân vào nhà họ Mục, anh và mẹ anh đã luôn lo tôi sẽ lấy đi tài sản nhà này – nhưng thực ra, tôi chưa từng nghĩ đến việc lấy tiền của các người. Điều duy nhất tôi muốn...” Một tia căm hận lóe lên trong mắt anh. “…là các người phải chết.”
“Cái gì?!” Mọi người đều sững sờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây