Chu Tinh hoàn toàn không hay biết rằng, nhiệm vụ mà cô ta vượt ngàn dặm xa xôi mang đến đây, còn chưa kịp bắt đầu đã bị Tô Kỷ Thời “đánh bay” chỉ bằng vài câu nói.
“… Vậy cô thấy, đoạn hôm nay có cần cắt bỏ không?”
“Không cần.” Tô Kỷ Thời chỉnh lại váy, từng lớp voan đỏ xếp chồng lên nhau, tựa như một bông hoa nở rộ giữa tuyết trắng. “Tôi ăn diện đẹp thế này, tất nhiên phải để mọi khán giả cùng chiêm ngưỡng.”
________________________________________
Trong thời đại này, ai cũng có thể trở thành người làm truyền thông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây