Kết quả là, ba chiếc không có tín hiệu, hai chiếc còn lại thì chưa kịp nhập số đã bị tắt ngóm vì lạnh.
Tô Kỷ Thời vừa bất lực vừa lo lắng. Không còn cách nào khác, cô và Tiểu Hạ đành đi theo đám thanh niên này trở về căn cứ của họ. Lần này họ ra ngoài chỉ để hỗ trợ các sư huynh sư tỷ làm nghiên cứu. Hôm nay trời lạnh, đám “nhóc con” này bị sai ra ngoài lấy mẫu, còn sư huynh sư tỷ thì ở lại căn cứ viết báo cáo.
Nói là căn cứ, thực ra đó chỉ là một ngôi làng nhỏ dưới chân núi. Vùng này là địa hình karst điển hình, đá lộ thiên nhiều và kết cấu địa chất rõ ràng, dần dần phát triển thành một trạm nghiên cứu cố định. Hàng năm, sinh viên của các trường như Đại học Khai thác Khoáng sản, Đại học Địa chất, Đại học Dầu khí đều chọn nơi đây làm điểm dừng chân khi đi thực địa.
Ngôi làng này phát triển khá tốt, không chỉ có đường dây điện thoại mà còn kết nối mạng từ mấy năm trước.
Không thể chậm trễ, cả nhóm lập tức thu dọn đồ đạc, lên đường về làng. Lần này, có bản đồ, la bàn và cả những người dẫn đường “sống”, Tô Kỷ Thời và Tiểu Hạ không còn sợ lạc nữa!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây