Mục Hưu Luân: “...”
Có lẽ đúng là anh đã nghĩ quá nhiều.
Anh buông tay, lùi lại một khoảng cách an toàn. Ánh mắt anh cũng trở nên lạnh nhạt, không để lộ chút nào sự lo lắng khôn nguôi đã đẩy anh trở về đây trong đêm tối.
“Chỉ cần em không sao là được.”
Anh chỉ có thể nói vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây