Mục Hưu Luân lạnh nhạt đáp:
“Chuyện nhỏ thôi.”
Nhưng ánh mắt anh lại xuyên qua đám đông, dừng lại trên người Tô Kỷ Thời, người đứng ở hàng cuối.
Khi nhóm người lần lượt rời đi, Tô Kỷ Thời tiến lên trước mặt anh, đột nhiên đưa nắm tay ra, vẻ mặt kiêu kỳ nhưng không kém phần tự nhiên.
Mục Hưu Luân nhìn nắm tay cô với vẻ khó hiểu một lúc, rồi cũng lặng lẽ đưa tay mình ra, nhẹ nhàng chạm vào tay cô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây