“...” Mục Hưu Luân không để lộ cảm xúc gì, chỉ bình thản gật đầu, đáp: “Được.”
Nói xong, anh cầm lấy đôi đũa, với phong thái ưu nhã không chê vào đâu được, từng món từng món ăn hết bữa trưa trước mặt.
Nhưng trong lòng lại nảy sinh một ý nghĩ kỳ lạ: Sớm biết vậy, chi bằng để đoàn phim ở lại khu tạm trú thêm mấy ngày nữa.
Sau khi ăn uống no nê, mọi người bắt đầu bàn bạc về những việc quan trọng.
Tổng đạo diễn cùng các thành viên trong nhóm sản xuất và biên kịch ngồi quanh chiếc bàn nhỏ, vừa xoa bụng vừa thảo luận những vấn đề cấp bách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây