Cô y tá tiếc nuối cất kim tiêm:
“Ồ, vậy mời anh ra ngoài. Chúng tôi không thiếu máu O.”
Mục Hưu Luân: “…”
Cao Lĩnh thầm nghĩ: Tôi không được cười, không được cười, nếu tôi cười, đừng nói nghỉ phép, công việc cũng chẳng giữ nổi!
Còn Tô Kỷ Thời thì không chút kiêng nể, bật cười ha hả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây