Dù nói vậy, nhưng khi nhìn lên bầu trời đen kịt trước mặt, tâm trạng Cao Lĩnh cũng trĩu nặng. Chỉ cần nhìn từ xa thôi đã đủ cảm nhận sức mạnh đáng sợ của thiên nhiên. Anh ta không dám tưởng tượng những người đứng dưới chân núi vào thời khắc núi lửa phun trào sẽ tuyệt vọng đến mức nào.
“Tốt.” Mục Hưu Luân đáp. “Khi đến khu mỏ, hãy sắp xếp để mọi người ở trong ký túc xá tạm thời, chia sẻ chỗ ở cùng công nhân. Mở cửa nhà ăn và phòng y tế cho tất cả mọi người, ít nhất cũng phải cầm cự đến khi đội cứu trợ chính thức tới.”
Cao Lĩnh vừa định gật đầu thì một âm thanh chói tai bất ngờ phát ra từ loa trong xe, khiến tất cả mọi người nhăn mặt vì khó chịu.
“Chuyện gì vậy?” Mục Hưu Luân hỏi.
“Có lẽ ai đó trong đội lái xe vô tình bấm nhầm.” Cao Lĩnh vội trả lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây