Thẩm Nhược Kiều nói: “Yên tâm đi, khi Tiểu T rời đi, tôi cũng sẽ ghi nhớ những lời nhắc nhở của cậu, hành động cẩn trọng.”
Cô có chút không nỡ khi nghĩ đến việc hệ thống rời đi, nhưng nhiều hơn là cảm giác nhẹ nhõm, nhiệm vụ ẩn hoàn thành rồi, đồng nghĩa với việc sau này cô có thể sống một cuộc đời thuộc về chính mình.
*
Ngày hôm sau, trưởng thôn, đội trưởng và vợ của họ đều đã trở về.
Thẩm Nhược Kiều mang theo một gói bánh hạch đào đến nhà đội trưởng, từ vợ của đội trưởng nghe được diễn biến tiếp theo của sự việc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây