Thầy xem tướng lạnh lẽo nhìn cô bé: “Ta cứ tưởng là ai, hóa ra là người cùng nghề đến phá bảng hiệu.”
Xem ra con hàng này còn chưa nhận ra cô bé.
Một chân cô bé vẫn đang đạp trên sạp, một chân khác lại móc dưới đất: “Ừm, đến phá bảng hiệu.”
Miếng mồi béo bở sắp nuốt xuống rồi, lại bị mắc kẹt trong cổ họng, thầy xem tướng vừa bực vừa tức: “Được, được, ngươi được lắm.”
Châu Thiện khẽ cười: “Cảm ơn, ta cũng cảm thấy mình rất được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây