Tất cả thôn dân có mặt ở đó đều hít ngược một hơi lạnh.
Châu Thiện lại chộp lấy một bát nước thuốc đưa lên mũi ngửi ngửi: “Coi như bà có lương tâm, không thêm thứ gì linh tinh vào, chỉ thêm chút tàn hương.”
Trương bà nhất thời chưa phản ứng kịp đã bị Châu Thiện áp chế, giờ lúc hiểu ra rồi thì đại thế đã mất: “Mày là ai?”
Châu Thiện lạnh lùng nhìn chằm chằm bà ta: “Bình thường bà lừa ít tiền cũng chẳng sao, nhưng giờ bà đang hại mạng người ta đấy có biết không!”
Trương bà vẫn khăng khăng cố chấp: “Con nhóc từ đâu tới đây nói bậy bạ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây