Từ sau khi Vương Hỷ chết, cha mẹ cô ấy không chịu được nỗi đau mất con, cho nên đã chuyển ra khỏi Vương gia thôn. Cho nên mộ phần của Vương Hỷ không ai chăm sóc, cỏ dại mọc um tùm, trên nấm mồ nho nhỏ kia càng mọc đầy bụi gai.
Đó là vì cô ấy tự sát chết đột ngột, cho nên chôn trong một khu rừng của bãi tha ma. Không cùng một chỗ với những phần mộ khác trong thôn, cô đơn lẻ loi nằm ở đó, thoạt nhìn cực kỳ thê lương.
Vương Linh Tú áy náy, liền dọn dẹp cỏ dại cho cô ấy. Nhưng không cẩn thận bị gai trên mộ móc rách đế giày, một cái gai đâm ngược thẳng vào gan bàn chân bà ta.
Lúc đó Vương Linh Tú liền cảm thấy đầu óc choáng váng. Sau khi trở về bệnh mãi không khỏi, cả người đều mọc lên bọc mủ.
Vương Linh Tú kể hết chuyện cũ, liền nhắm mắt rơi lệ, không nói gì nữa. Long Quang Minh lại như bị sấm sét đánh trúng: “Ban đầu... ban đầu đều là vì em đơm đặt thị phi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây