Giọng nói của Sơn Từ mờ mịt như mây mù: “Tam Thái Tử, ngươi nói thiên đình có tốt không?”
Na Tra nghi hoặc nhìn cô, không hiểu ý cô: “Thiên đình có Quỳnh Tương ngọc dạ, bốn mùa hoa tươi, có thể đạp gió cưỡi mây, phút chốc đi ngàn dặm, linh khí dồi dào, tháng năm an lành. Có đồ ngon ăn, có rượu uống, có game chơi, trên đời này còn có chỗ nào tốt hơn tiên giới sao?”
Sơn Từ nói: “Đúng là rất tốt, cực kỳ tốt.”
Na Tra thật sự có chút khó mà hiểu được vị thượng thần này, cũng phải, trước đây cô vẫn luôn ru rú trong nhà, lúc tỉnh lại thỉnh thoảng đến nhà ai đó chơi, lần trước lúc gặp cô vẫn còn ở Côn Luân, cha hắn Lý Thiên Vương bị phạt đến chỗ đó đếm chim chóc. Thiên đình hàng vạn thần tiên, chỉ có mỗi Sơn Từ Thần Quân thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Có điều những thứ này đều không phải trong phạm vi trách nhiệm của hắn, giờ việc hắn phải làm chỉ là tiếp dẫn thần tiên và chơi game, chơi game, chơi game……
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây