Kỳ Kỳ nghe thấy âm thanh của Phó Kỳ Thâm thì thân hình không kiềm được run lên, ngoan như mèo con, hồn phách mơ hồ đến mức sắp hóa thành đốm sáng liền biến thành luồng khói chui vào người gỗ liễu.
Phó Kỳ Thâm nhét người gỗ liễu vào bàn tay của Châu Thiện:
“Theo ý của cậu rồi đấy, thôi đừng khóc.”
Châu Thiện cực kỳ mạnh miệng: “Ai khóc?”
Phó Kỳ Thâm nhún vai:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây