Thân hình trắng xanh của Quảng Niệm Tề nằm trên mặt đất, tay khép hờ, giống như cầm cái gì, vẻ mặt bình tĩnh như đang ngủ. Quảng Niệm Tề nằm yên tại chỗ, mắt còn nhìn lên trần nhà, nét mặt bình tĩnh đến lạ, chỉ có đồng tử tan rã nói lên người này đã chết.
Trần Tuệ hoàn toàn điên cuồng, thê lương hét lên:
“Không! Các người giết tôi đi! Trả con lại cho tôi! Trả cho tôi!”
“Tiểu Tề, Tiểu Tề . . . “
Tiếng gào tuyệt vọng của người phụ nữ quanh quẩn trong hành lang, bay đi xa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây