Phó Kỳ Thâm yên lặng liếc cô một cái, ánh mắt thằng nhóc này như ẩn chứa trăm ngàn loại hàm ý, muốn nói lại thôi: “Để tớ làm cho.”
Cậu cũng không bận tâm Châu Thiện có đồng ý không, trực tiếp ra tay, mò ra được khá nhiều đá quý và ví tiền, còn có một chùm chìa khóa lớn và điện thoại cục gạch, những cái khác không tìm thấy.
Ngô Thiên Phúc bị đánh một trận đầu đầy sao, vẫn đang nằm dưới đất thở hồng hộc, ông ta cho rằng hai người bọn Châu Thiện là đến cướp của, lập tức xin tha: “Tiền đều ở trong ví, mật khẩu thẻ ngân hàng cũng có thể nói cho các người, đừng, đừng giết tôi.”
Châu Thiện không có hứng thú với việc cướp tiền, trong lòng chỉ muốn tìm được Kumanthong đó, tiêu diệt tai họa này, suy cho cùng Kumanthong đất không giống với Kumanthong khác, mỗi lần nó tụ tài, đều sẽ mang tới tai họa cho người tiếp xúc, người trực tiếp cung phụng nó càng gặp phải nguyền rủa, không sống quá năm năm.
Thì ra tướng mặt của Ngô Thiên Phúc này cũng được coi như viên mãn, bản thân chính là phúc tướng, ông ta bởi vì tham lam nhất thời mà cung phụng Kumanthong đất này, tài phú trong thời gian ngắn đích thực có thể tăng lên nhiều, nhưng nhìn từ lâu dài, ông ta vẫn bị thiệt, thiệt lớn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây