Trên người cô và cất trong “Đạo Đức Kinh”, thật ra chẳng qua là muối bỏ bể.
m thịnh dương suy, ngũ quỷ mới có thể giết được cô, nếu như ngược lại, vậy ngũ quỷ này......trên mặt Thường Đức Minh không khỏi toát mồ hôi lạnh ròng ròng, bảy tám năm rồi, hắn dùng bí pháp phong thủy giết đủ ba mươi lăm mạng người, không dễ gì nuôi ra được ngũ hành quỷ, chẳng lẽ phải bị hủy ở chỗ này sao!
Dưới đám sáng công đức dày đặc đó chiếu xuống, ngũ hành quỷ mất đi tất cả năng lực chống đỡ, hắc khí trước đó vẫn còn nhe nanh múa vuốt lúc này như cô vợ nhỏ bị ức hiếp, ấm ức cật lực co vào góc nhỏ xíu chỗ “Đạo Đức Kinh” không thể che phủ tới.
Thấy ngũ hành quỷ giờ đã mất đi mọi sự uy hiếp, Châu Thiện cũng không vội ra tay, trước tiên trả lời câu hỏi ban đầu của Thường Đức Minh: “Ngươi thật sự cho rằng ta mù không nhìn ra đứa nhỏ này sớm đã là người chết rồi sao? Không ngờ ngươi xuất thân từ Huyền Môn chính thống, cái tốt không học, đi Miêu Cương không học Miêu y tế thế cứu người, lại chỉ học mấy thứ thủ đoạn Miêu vu hãm hại người khác, hết thuốc chữa!” “
Thường Đức Minh nghe tới câu này dường như đã nghe thấy chuyện gì đó vô cùng buồn cười, cười lên một cách điên cuồng: “Tế thế cứu người? Hiện giờ Huyền Môn không phân trắng đen, ngươi cho rằng ai cũng là kẻ ngốc giống như ngươi, có thể ăn sung mặc sướng lại cứ phải đi cứu người? Người trong nhà mình còn phải khổ sở sống qua ngày, ngươi tế thế gì cứu được ai!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây