Châu Gia Bình mỉm cười: “Thì đúng rồi, chẳng phải Thiện Thiện nhà chúng ta hỏi đến ngôi miếu trên núi La Hoa, ngôi miếu đó bao lâu rồi không có hương khói nhỉ.”
Châu Gia Xương nhìn qua sắc mặt không được tự nhiên: “Anh nói ngôi miếu đấy à, ngôi miếu đó từ lâu đã không có hương hỏa rồi, giờ cho người ở.”
“Người ở, một ngôi miếu rách có thể cho ai ở?”
Nhắc tới chuyện này, Châu Gia Xương ngẩng đầu nhìn Châu Thiện đang có hứng thú nhìn chằm chằm vào hắn ta một cái, ánh mắt lờ mờ có chút bất an: “Trước đó thôn chúng ta có Phàn Tiên Cô tới, một thân đầy bản lĩnh, trưởng thôn vốn dĩ sắp xếp cho bà ta ở trong nhà cũ trong nhà Châu Nhân Nghĩa, kết quả bà ta khăng khăng không chịu, ngược lại lên núi ở.”
“Vậy giờ bà ta đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây