Ngô Uyển Thanh đã bị mấy lời châm chọc mỉa mai trước đó của hội chị em kích thích đến phát điên, cái từ mẹ chồng này kích thích cô ta: “Bà già đáng chết đó sao không chết sớm một chút, bà ta chết sớm một ngày tôi sẽ được sống yên ổn một ngày, có bản lĩnh thì đi chết đi.”
Lúc Chân Quảng nghe đến đoạn này, tay phải nhấc lên, muốn tát một cái thật mạnh lên mặt cô ta.
Ngô Uyển Thanh sau mới ý thức được lời trong lòng không nên nói đã nói ra hết rồi, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bàn tay của Chân Quảng khi còn cách mặt phải cô ta ba bốn centimet lại đột nhiên dừng lại, anh ấy cười khổ nói: “Thì ra cô và mẹ tôi đã đến mức một mất một còn rồi.”
Ngô Uyển Thanh ý thức được bản thân đã làm một chuyện ngu ngốc tày trời, lập tức phản ứng lại, cũng không làm loạn nữa, kéo cổ tay ánh ấy khổ sở cầu xin: “Không, chồng ơi, đầu óc em lúc ấy không phản ứng kịp, nói năng linh tinh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây