Vốn dĩ trong gương đồng không hề có gì, lúc này chậm rãi hiện ra một con rắn nhỏ, dường như còn đang bò ngúc ngoắc trong gương.
Châu Thiện cười lạnh một tiếng: “Muốn lấy ngày sinh tháng đẻ của ta lấy tinh huyết sinh khí của ta? Tu luyện thêm trăm ngàn năm nữa đi.”
Cô không hề lưu tình, thuận tay vỗ ra một luồng ánh sáng vàng, hung hăng vỗ lên gương đồng.
Rít —— Kèm theo một tiếng thét chói tai, con rắn nhỏ trong gương vặn vẹo, thân thể đứt thành bảy tám mảnh, đuôi còn đập loạn xạ, nó thậm chí còn giương đôi mắt đen như hạt đậu, oán hận mà cách gương đồng nhìn Chu Thiện một cái, sau đó chậm rãi lộ ra dáng vẻ tử vong, cứng ngắc biến mất ở trong gương đồng.
Cùng lúc ấy, Phàn Tiên Cô vẫn đang mỉm cười thảo luận với Nhiêu Xuân Cầm chuyện làm sao để cung phụng Thường tiên, đột nhiên hai mắt bà ta trì trệ, trên mặt nhanh chóng hiện lên vài vệt đen kịt, ánh mắt bà ta vô cùng kinh hãi, không thể tin nổi mà nhìn xuống ngực mình, miệng ộc ộc phun ra mấy ngụm máu đen, ngã thẳng xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây